Ghi lời bài hát ra giấy nhiều lần là một trong những cách để học thuộc bài. Mình đang ráng học thuộc bài Thành Phố Buồn làu làu như cháo để khi hát lên sẽ không cần phải suy nghĩ về lới hát, mà chỉ thả tâm tư vào, kể lại câu chuyện tình.
Nhạc phẩm THÀNH PHỐ BUỒN này cũng là một bài hát mà mẹ mình rất yêu thích, bà có nhiều kỷ niệm với bài hát. Mẹ mình kể lại thời xưa di cư vào miền Nam, nhà mình chỉ chạy vào được có vài gia đình thôi, còn kẹt lại hết lại ngoài Bắc. Lẻ loi trong đất Sài Gòn hoa lệ, bắt đầu một cuộc sống mới, đôi vợ chồng trẻ rất chật vật, nhưng có nhau. Rồi những đứa con lần lượt ra đời, lương công chức khiêm nhường của bố phải nuôi cả gia đình với đàn con 5 đứa thật quả không dễ dàng. Mỗi cuối tháng tới ngày 25 là dù cho sống dè sẻn tới cách mấy nhà cũng hết tiền, mẹ bắt đầu phải chạy đôn đáo vay tiền đong gạo cho cả nhà.
Rồi bố mình được vào bộ ngoại giao, qua Thái Lan công tác, đó là một cuộc đổi đời. Thu nhập hàng thàng bỗng khấm khá hơn trước nhiều, nhưng bố buộc phải sống xa gia đình, ở tận thủ đô Bangkok của xứ Thái. Mẹ ở lại nhà nuôi đàn con nhỏ, chập choạng mỗi khi chiều xuống bà nhớ chồng, nhớ cha, nhớ quê, tủi thân rấm rứt khóc… Trong thời gian đó nhạc phẩm Thành Phố Buồn đã ra đời và đã trở nên một “Top Hit” trong miền Nam qua giọng hát đầy nức nở của nam danh ca Chế Linh. Và cũng từ, đó nhạc phẩm này đã trở thành một kỷ niệm êm đềm trong đời sống của mẹ.
Chuyến quay hình này mình đã “tranh đấu” lắm để được hát nhạc phẩm Thành Phố Buồn này của nhạc sĩ Lam Phương. Mẹ mình sẽ đi dự đêm nhạc vì muốn được chiêm ngưỡng tận mắt người nhạc sĩ tài ba, và mình muốn mượn bài này của ông để tặng cho mẹ trong đêm này. Chắc mẹ mình sẽ ngạc nhiên lắm… Hy vọng bà sẽ thích…
Dưới đây là lời của Thành Phố Buồn mà mình đang ráng học, mình biên xuống để thuộc bài, đồng thời để bạn nào muốn liếc qua lời nhạc thì cứ tự nhiên nhé.
Don Hồ
Nghe Don Hồ hát Thành Phố Buồn
THÀNH PHỐ BUỒN (Nhạc & lời: Lam Phương)
Thành phố nào nhớ không em, nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi, đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa. Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn, trong sương chiều anh thấy đẹp hơn!
Một sáng nào nhớ không em, ngày chủ nhật ngày của riêng mình
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa, người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quì bên nhau trong góc giáo đường, tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
Điệp Khúc:
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó trốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời. Đau buồn em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường. Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi quên cả tình yêu